Khởi hành lúc 5:30 đến thác Dray Sap lúc 3 giờ trưa. Theo nghĩa của người dân tộc thì Dray nghĩa là thác nước.
Trên đường đi, thấy trồng cây cao su khá nhiều.
Ngồi trên xe, chụp ảnh xuyên qua cửa kính, lúc xe đang chạy. Nghĩ là ko được nhưng cuối cùng lại chụp được cảnh núi đồi 2 bên đường. ẢNh hơi mờ, có lẽ do phản xạ ánh sáng của cửa kính xe.
Cảnh trước cổng của thác là nhà hàng và là chỗ đậu xe.
Vào cổng soát vé là con đường dốc, nên người ta xây bậc thang để dễ xuống.
Đường vào thác âm u, bên phải là sườn đá cao thẳng và cây mọc um tùm, bên dưới có dòng suối men theo chân vách đá
Đến đây đã nghe tiếng ồn của thác nước phía bên trái.
Đến cầu treo. Nếu qua cầu sẽ đi đến chân thác, còn ko qua cầu treo mà đi thẳng thì đến mặt đối diện của thác.
Trên cầu treo, nhìn sang bên phải là thác nước. Mùa này, người ta nói nước tương đối ít, vài tháng sau, mưa to sẽ có nước nhiều hơn dễ gây nguy hiểm. Thác này đã có nhiều du khách là trẻ em chết vì leo bị trượt chân.
Trên cầu treo, nhìn sang trái là cảnh dòng sông
Bên dưới là cảnh đối diện thác. Chân thác thì ko đi kịp vì cơn mưa đổ ập xuống làm bà con tháo chạy ra ngoài hết.
Chiều, mới đến BuonMeThuot, nghỉ tại khách sạn Bạch Mã. Hướng dẫn viên nói rằng: Buôn= làng= Bản, me = cha, BuonMeThuot= Làng của cha anh Thuột.
Trong khách sạn có sàn nhảy, nghe thật mệt óc. Ko biết mọi người nghĩ thế nào chứ gia đình của bản thân thì ko cho và cũng ko thích vào những chỗ đó, bởi vì đó là nơi tội phạm xã hội đen thường lui tới, tốt nhất nên tránh xa. Tiếng nhạc ồn ào mãi hơn 10 giờ đêm mới hết.
Cách đây 10 năm cũng đến BuonMeThuot, cảnh vật thành phố lúc đó còn hoang vắng, lúc đó 7 giờ đêm, cảnh TP đã tắt đèn đi ngủ. Bây giờ, sầm uất hơn nhiều, buôn bán đến 10 giờ hơn.
Hình dưới là buổi sáng hôm sau, trước khi đi Bản Đôn
Từ BuônMeThuot đi Bản Đôn cưỡi Voi. Bên dưới là ảnh nơi đầu Bản Đôn, nơi buôn bán cho du khách đến.
Đồ dân tộc ít người xen với đồ dân tộc của Trung quốc, do vậy cũng ko thật sự là do người Bản Đôn làm ra. Lông đuôi voi được nhổ ra làm nhẫn để cầu may mắn, nhưng bọc lông trong vãi nên cũng ko biết có là thật ko nữa.
Voi ViệtNam chỉ có voi đực mói có Ngà. Voi sống theo đàn là voi cái và voi con, voi đực sống tách đàn. Voi cái đầu đàn là con to lớn, do bầy voi tự tôn lên, ko có tranh giành chức vị.
Nghe kể về lễ nghi của người dân tộc mà phát mệt. Nào là bắt người Nam và người Nữ phải đi cầu thang riêng khi vào nhà. Con trai, ngủ tập thể trong nhà Rong (là nhà sàn to), người nữ khi đi khỏi nhà phải đi ngược(Hứơng mặt vào trong nhà)...Chồng đi săn bắt voi thì vợ ở nhà phải để bếp lửa cháy liên tục...
Phiền phức quá. Dân quê miền nam, cũng bày đặt lễ nghĩa. Nói chung là trình độ văn hóa thấp thì làm ra vẽ có học thức bằng những lễ nghi. Sống đừng bắt bẽ nhau cái lễ nghi thì khỏe re.
Buổi trưa, khởi hành đi Pleiyku. Theo tiếng dân tộc là làng cái đuôi. Khí hậu khá mát mẽ nhưng vẫn ko bằng Dallat.
Khách sạn ở Pleiyku
Ăn cơm và tắm xong thì dẫn đi nghe nhạc cồng chiên. Người trong đoàn nói nhạc cồng chiên ở đây thua Dallat, cảnh vật pleiku cũng chả có gì, nên du khách ít đi Pleiyku.
Đường vào làng dân tộc tối thui, ko có đèn đường nhiều. Xa thật xa mới có cái đèn đường.
Làng của dân tộc Bana
Người dân tộc ở đây cũng văn minh rồi, thấy mặc quần áo cũng người kinh rồi, nhà cũng ko còn nhà sàn nhiều.
Sau lưng đoàn du khách, là người dân tộc quanh làng kéo ra xem ké múa hát. Nhờ vậy biết được quần áo thường ngày cũng giống người kinh rồi. Nhưng học cũng còn yếu lắm. Nghe hứong dẫn nói người ở làng này chỉ học đến lớp 4 hay lớp 5 thôi.
Hehe, trong đoàn có mấy đứa trẻ, cứ bắt ra chụp hình, gọi là đi săn Dâu.
Con bé trong hình đã đi chung trong nhiều chuyến du lịch mỗi năm, từ khi nó 2 tuổi, bây giờ đã bảy tuổi rồi.
Chụp ảnh với 2 con dâu
Mấy hôm sau, đi thăm nhà máy thủy điện Ialy lớn hàng thứ nhì ở VN, sau nhà máy điện Hòa Bình ở miền bắc. Làm nhà máy này chết hơn 200 người, do tai nạn và bệnh tật.
Trong nhà máy điện, chỉ được xem cốt của 4 tuabin đang quay nhờ sức nước
Nước từ nhà máy điện đổ ra